180 lượt xem

Đây là một bài tự kiểm tra được thiết kế để giúp bạn khám phá lịch sử cảm xúc của mình. Trong đó, bạn sẽ thấy rất nhiều câu hỏi về thời thơ ấu, gia đình và ngôi nhà nơi bạn lớn lên.

Một số câu hỏi khá chung chung, khuyến khích bạn nhớ về toàn bộ những năm thơ ấu của mình. Ví dụ, bạn cảm thấy được yêu thương, được coi trọng và được chấp nhận khi là một đứa trẻ?

Bạn cũng sẽ tìm thấy câu hỏi về hành vi cảm xúc của những người gần bạn nhất. Đó là bởi vì khi còn nhỏ bạn thường bắt nhiều tín hiệu cảm xúc từ lời nói và hành động của những người xung quanh.

Các câu hỏi cụ thể về cách gia đình bạn thể hiện niềm tự hào, tình yêu, sự giận dữ, nỗi buồn và sự sợ hãi có thể giúp bạn tìm lại những ký ức mang tới nhận thức sâu sắc về thái độ hiện tại của bạn đối với việc thể hiện cảm xúc.

Hướng dẫn làm bài test:

  • Lần 1: Hãy hoàn thành từng mục, cho biết mức độ bạn đồng ý hoặc không đồng ý. Đối với mỗi mục, hãy lựa chọn phương án phù hợp nhất.
  • Lần 2: Hãy làm lại một lần nữa. Lần này đóng giả là một người gần gũi với bạn, chẳng hạn như vợ/chồng, một người bạn thân hoặc người thân. (Nếu có thể, hãy yêu cầu người đó điền vào các mục. Sau đó chia sẻ kết quả của các bạn và nói về chúng).

Đã trả lời 0 / 50 câu hỏi

1. Cha mẹ tôi thường cho tôi biết rằng họ tự hào về tôi.

2. Trong suốt quá trình trưởng thành của tôi, gia đình tôi luôn tham dự các sự kiện quan trọng mà tôi tham gia. (Ví dụ: các buổi diễn văn nghệ, âm nhạc, cuộc thi đấu thể thao… )

3. Bố mẹ đã giúp tôi cảm thấy tự hào về bản thân.

4. Gia đình tôi dạy tôi tin vào tài năng của mình.

5. Tôi đã học được từ quá khứ của mình để cảm thấy hài lòng về những gì tôi đã hoàn thành.

6. Tôi đã học được từ cha mẹ mình rằng việc làm chủ bản thân hoàn toàn là tin vào chính mình.

7. Gia đình tôi đã dạy rằng nếu tôi thất bại trong việc gì đó, nó thường rất ít liên quan đến sự may rủi.

8. Trải nghiệm trong quá khứ của tôi giúp tôi dễ dàng cảm thấy tự hào về thành tích của những người gần gũi với mình.

9. Tôi dễ dàng bày tỏ niềm vui của mình về thành tích của người khác.

10. Khi tôi lớn lên, có rất nhiều tình cảm được thể hiện trong gia đình tôi.

11. Bố mẹ tôi thường cho tôi thấy rằng họ yêu tôi.

12. Khi còn nhỏ, tôi cảm thấy mình được hầu hết các bạn đồng trang lứa chấp nhận.

13. Gia đình tôi thường xúc chạm, ôm và hôn nhau thường xuyên và dễ dàng.

14. Tôi xuất thân từ một gia đình thường xuyên biểu lộ tình cảm.

15. Bố mẹ tôi thường nói “bố/mẹ yêu con” với tôi khi tôi còn nhỏ.

16. Tôi cảm thấy thoải mái khi bày tỏ tình cảm với những người tôi quan tâm.

17. Từ hành động của họ, tôi biết rằng tôi rất quan trọng đối với cha mẹ tôi.

18. Khi tôi còn nhỏ, sở thích và sự quan tâm của tôi thực sự quan trọng đối với cha mẹ tôi.

19. Bố mẹ tôi thường phản hồi với tình cảm của tôi khi tôi lớn lên.

20. Tôi cảm thấy thoải mái khi tiếp nhận tình cảm từ những người tôi quan tâm.

21. Tôi dễ dàng nói tôi yêu ai đó khi tôi cảm thấy điều đó.

22. Tôi sợ cơn giận dữ của cha tôi.

23. Tôi thấy khó khăn để thể hiện sự tức giận của mình với bố mẹ.

24. Tôi cảm thấy rất khó chịu khi mọi người tức giận với tôi.

25. Tôi được dạy khi còn nhỏ rằng sự tức giận rất giống với gây sự.

26. Tôi sợ cơn giận dữ của mẹ tôi.

27. Tôi không thể thoải mái khi nói về sự tức giận của chính mình.

28. Gia đình tôi thường tin rằng tức giận là một cảm xúc không tốt.

29. Tôi luôn cố gắng tránh nổi giận.

30. Không nhiều người có thể nói chuyện với tôi khi tôi tức giận.

31. Tôi sẽ kiềm chế cơn giận của mình cho đến khi nó nổ tung.

32. Tôi cảm thấy sự tức giận của mình vượt ngoài tầm kiểm soát.

33. Tôi đã học được từ quá khứ của tôi rằng thể hiện sự tức giận giống như đổ dầu vào lửa.

34. Tôi giữ nỗi buồn cho chính mình.

35. Kinh nghiệm trong quá khứ đã dạy tôi rằng để mình buồn là sự lãng phí thời gian.

36. Tôi hiếm khi buồn.

37. Gia đình dạy tôi rằng cảm thấy buồn là hèn nhát.

38. Tôi đã học được khi còn nhỏ rằng việc thể hiện nỗi buồn chỉ gây thất vọng cho người khác.

39. Tôi luôn cố gắng nhanh chóng vượt qua nỗi buồn.

40. Tôi thiếu kiên nhẫn với tâm trạng buồn bã của người khác.

41. Khi tôi còn là một đứa trẻ, sự cô đơn của tôi không được cha mẹ chú ý.

42. Không ai có thể nói chuyện với tôi khi tôi buồn.

43. Tôi đã học được kinh nghiệm rằng không ích gì khi nói chuyện với người khác khi tôi chán nản.

44. Tôi ghét phải ở cạnh những người đang cảm thấy buồn.

45. Tôi không bao giờ có thể bày tỏ những lo lắng và sợ hãi của mình với bố mẹ tôi.

46. Cha mẹ tôi tin rằng tôi nên chỉ vượt qua nỗi sợ hãi của mình và không tập trung vào chúng.

47. Khi còn nhỏ, tôi không được phép sợ hãi.

48. Tôi được dạy khi còn nhỏ rằng hãy tránh suy nghĩ quá nhiều về nỗi sợ hãi của mình, vì làm như vậy có thể khiến tôi tê liệt và không hành động được.

49. Tôi đã học được từ khi còn nhỏ là tiếp tục đi ngay cả khi tôi sợ.

50. Gia đình tôi đã dạy tôi rằng sợ hãi sẽ khiến tôi trở thành một người yếu đuối.

Xem kết quả

Chia sẻ ngay, nếu bạn thấy hữu ích:
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận